Monday, May 16, 2011

một ngày nào đó

Tôi tin vào những đầu ngón tay chai, khả năng mở rộng thế giới của chúng.  Nửa năm sau ngày tôi ba mươi tuổi, tôi quyết định tự học chơi đàn guitar.  Chỉ mới tập chơi note nhạc được hai tuần mà những đầu ngón tay của tôi đã bắt đầu chai đi.  Chúng không đau, chỉ rưng rưng cho tôi biết chúng đang hiện diện vào mọi thời khắc trong ngày.  Tôi tự hào về những đầu ngón tay chai của mình , vì chúng mang tới cho tôi sự hào hứng, niềm tin rằng một ngày không xa lắm, tôi sẽ có thể cầm cây đàn lên và đàn một bản nhạc yêu thích.

Tôi tin thế giới này luôn luôn mỡ rộng, trong đó điều đáng sợ nhất là sự hạn hẹp với chính bản thân, cho nên tôi phải tự học đàn, để những ngón tay chai nhắc nhở tôi rằng mình có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.   

Một ngày nào đó, tôi sẽ có thể tự đàn tự hát hết ngày và đêm.

3 comments:

  1. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  2. nhất quyết không tự làm hạn hẹp chính bản thân mình, một ngày nào đó mình quyết đến nghe bạn Q đàn hàt hết ngày và đêm. :))

    ReplyDelete
  3. nhất quyết cố gắng để đàn chị nghe. :)

    ReplyDelete