Tôi là đứa con hoang,
về thánh đường để tìm tấm lòng rộng lượng,
tình yêu thương,
sự công bằng.
Thánh đường chật chội nghi ngút khói,
đám đông tín ngưởng xoãi người về hướng
ông cha
đang giang tay miệng lâm râm lời chúc tụng.
Thôi thì mặc kệ những đa nghi,
mặc kệ những bất đồng của trí tuệ,
mặc kệ những sự tráo trở
thối nát
đổi hình,
tôi cứ lao mình
vào đám đông
ngập ngừng thã người theo tiếng kinh cầu,
để được ngấm mình trong tình yêu thương của Chúa.
Và tôi phát hiện, Chúa đã ở trong tôi từ lâu lắm,
và tôi vẫn luôn được Ngài yêu mến, trông nom.
Nếu tôi có bỏ thánh đường đi lần nữa
thì Chúa sẽ vẫn ở bên tôi đấy thôi.
No comments:
Post a Comment