Sunday, April 3, 2011

Darius và những đám mây (house on mango st)

Không thể nào có quá nhiều bầu trời. Người ta có thể nẳm xuống ngủ rồi thức dậy trong cơn say bầu trời, và nó sẽ giữ cho bạn được bình an những lúc bạn buồn. Ở đây thì có quá nhiều nỗi buồn mà không đủ bầu trời. Cũng ít có bướm, ít cả hoa và những thứ đẹp đẽ khác. Tuy vậy nhưng bọn mình cũng cố gắng làm tốt với những gì mình có.

Darius là đứa không thích đi học, đôi lúc ngu đần, thường ngày nó là thằng hề câm, hôm nay lại thốt ra câu sáng suốt. Darius là đứa hay cầm pháo hay cái cây chọc chuột nào đó rượt theo bọn con gái và cho rằng mình rất oai phong, hôm nay lại đứng yên chỉ tay lên trời vì thế giới đầy mây bay, loại mây mềm như gối ôm.

Mầy thấy những đám mây không, thấy cái cụm tổ bố đằng kia không? Darius hỏi. Thấy không? Ở đâu? Cái kế bên cụm mà giống như bắp rang đó. Cái đó đó. Thấy không. Đó là Thượng Đế. Thượng Đế? một đứa nào đó chắc còn nhỏ đã hỏi. Là Thượng Đế, nó nói, và mọi việc trở thành thật đơn giản.

No comments:

Post a Comment