Friday, December 11, 2009

Cần bao nhiêu cuốn sách mới xây đuợc nhà?

Lâu rồi tôi đã bỏ lơ cái blog buồn tẻ này. Chắc vì không hứng thú viết blog khi cái laptop bị virus, đánh tiếng Việt trở thành khổ sở hơn mọi khi, rồi còn có nhiều trang tiếng Việt không đọc được, mà khi không đọc được đã đủ bực mình, không them viết véo gì nữa. Nhưng có lẽ vì tôi là người vừa lười vừa làm việc theo hứng. Hứng lên thì làm, hết hứng thì ngưng, đến khi hứng trở lại thì làm tiếp. Cho nên lúc nào cũng có khối thứ làm dang dở, luôn cả sách cũng có cả chồng đọc nửa chừng, quyền nào cũng đọc mà không quyển nào đọc xong. Nhưng phải nói dạo này đọc nhiều, chắc vì thấy các bạn blogger bạn nào cũng mọt sách nên mình phải tranh thủ đọc theo cho nó vui. Vừa đọc xong quyển Brazil của John Updike. Đây là cuốn đầu tiên của John Updike tôi đọc, và rất thích. Bạn nào muốn đọc không? Tôi gửi cho. Trong hay ngoài nước cũng được, với điều kiện là sau khi bạn đọc xong, bạn gửi cho một người khác đọc, và bạn quây lại đây hú tôi biết bạn đã gửi nó đi đâu. Như vậy vui nha! Tôi là người rất yêu quý và tiếc nuối những cuốn sách mình có, rất ít khi tặng sách của mình cho ai. Tôi lại thích tặng sách cho người khác, nên mỗi lần tặng sách lại ra tiệm mua sách khác mà tặng dù trong nhà có quyển sách đó. Dù tôi đã đọc nó rồi và không biết để đó để làm gì. Nhưng ngạc nhiên là thời gian gần đây tôi phát hiện ra mình đã có thể từ từ rời khỏi những cuốn sách đang dần trở thành một cái núi. Nếu tôi lấy những cuốn sách tôi có ra để chất thành một căn nhà, tôi nghĩ mình sẽ có được một căn nhà khá to, ít nhát 3 phòng. Như vậy cần bao nhiêu cuốn sách nhỉ? Chị kiến trúc sư ơi, chị có thể tính nhẩm dùm em không? J Nếu muốn xây một căn nhà có ít nhất ba phòng ngủ một phòng làm thư viện, hai tầng có băng cang, thì phải cần bao nhiêu cuốn sách nhỉ?Hay là như nhân vật Marco Fogg trong Moon Palace (phải cảm ơn những fellow blogger, đại ý là nhà dịch giả và luật sư nhà văn nhà thơ), xếp những thùng sách thành bàn ghế giường tủ trong nhà, như vậy khỏi phải mua sắm gì cả. Nhưng nếu là tôi, tôi không để chúng trong thùng ngộp ngạt như vậy. Tôi sẽ lấy chúng ra khỏi thùng, và tùy bề ngang bề dọc của mỗi cuốn, sắp đặt chúng thành một cái giường, hai cái tủ thấp nhỏ hai bên, một cái sofa dài và rộng đủ hai người nằm, một cái bàn để gát chân và đạt ly cà phê, một cái bàn ăn, và hai cái ghế. Lại nói đến Brazil, đọc xong đến thư viện thấy có phim cũng tựa Brazil nên mượn về coi. Phim khoa học viễn tượng (làm tôi liên tưởng đến Ursula LeGuin’s The Lathe of Heaven) và châm biếm (châm biếm xã hội mái móc và ngoại hình, tôi lại nhớ tới “The Wall” của Pink Floyd). Đáng tiếc là không xem được hết phim, vì ..chán. Coi hết 10 phút là đã không còn muốn coi nữa. Không phải vì nó không thú vị, mà vì tôi hết hứng thú với nó. Cái tật xấu khó chừa. Nó cũng như loạt entry tôi viết cho kẻ lạ mặt. Tôi lấy hứng thứ từ một người mới quen, lợi dụng cơ hội kích thích cho mình năng động thêm, tìm cách phong tỏa bớt những bù bịt và meo mốc trong người. Nhưng tình bạn muốn được tốt phải cần thời gian và kiên nhẫn, như khi mình trồng cây, cần có thời gian mới thấy nó mọc cao. Mà tôi thì không có kiên nhẫn, tôi cứ táp tới táp tới, tôi vồ kéo nó cho kịp hứng thú của tôi, nên nó bị chết yểu. Tôi phải đọc hết Moon Palace. Sau đó, who knows, có thể lại trở về với John Updike. Mà hình như dạo này đọc đàn ông hơi nhiều. Chắc sẽ phải tìm về phái nữ mà đọc.

4 comments:

  1. Yes, Brazil của John Updike! Địa chỉ bạn đã có rồi:)

    Hoan hô vì viết blog trở lại!

    ReplyDelete
  2. hehe..anh GM nhanh tay that. Ok, vay gui cho anh nhe'. I hope you like it too!

    ReplyDelete
  3. hề hề, chị tính nhẩm rồi, chỗ sách của em dư sức làm căn nhà 2 tầng, 3 phòng ngủ,1 thư viện, ban công và toàn bộ bàn ghế tủ giường...thêm một cái đi văng (gồm toàn những cuốn bìa mềm, giấy xốp!) để hờ khi nào chị ghé chơi nữa kìa ;)
    kts So

    ReplyDelete
  4. hehe...em sẽ dùng toàn những cuốn đắc giá như Virginia Woolf và Hồ Xuân Hương để làm đi văng chờ chị!

    ReplyDelete