Wednesday, May 5, 2010

điều thuận tiện cho việc giã rượu

ngồi ở đây để làm gì nhỉ? ...à, ngồi ở đây uống nước lạnh đợi khi nào hết say sẽ lái xe về. hôm nay là một ngày vui. hết semester đầu, cảm thấy mình không tệ, không ngu như mình nghĩ, nên quyết định ra uống vài chai với các bạn cùng lớp cho vui. đã lâu lắm không ngồi uống bia cùng bạn bè, từ lúc có hai nhóc. hôm nay ngồi ngoài trời, uống margaritas (in honor of cinco de mayo, yeahhhh!!!), cười vui những chuyện trên trời dưới đất, cả đám đứa nào cũng uống như điên, nhiều đứa từ lúc 12 giờ trưa tới giờ (trừ đứa nào có thai; những đứa có thai thì uống nước lạnh hay juice, nhưng vẫn ngồi quán phá phách với đám đông). làm tôi nhớ những ngày ở Berkeley, thường xuyên say xỉn. thường chỉ có ba đứa, tôi khuyên và hằng. có tiền hoặc hứng thì ra quán uống. hết tiền thì uống ở nhà. được tới xin xỉn thì hát hò, nhảy múa. không biết lúc say tôi nhảy có hay không chứ bản thân thì cho rằng lúc say nhảy múa rất đẹp mắt. lúc say tôi làm cái gì cũng tự nhiên và vô tư hơn, chửi thề cũng tự nhiên và trôi chảy hơn. nhắc tới cái vụ chửi thề, tôi không biết tại sao văn hóa Việt lại cho việc chửi thề là thô tục và thiếu văn minh. cái bọn mỹ ở đây bạn bè với nhau nói tục không thể tiểu, mà đứa nào cũng văn minh học vấn đầy bô. ừ, thì không chửi thề trước mặt con trẻ, nhưng vợ chồng thì tha hồ mà văn tục, có sao đâu. tục tiểu bằng lời nói để khỏi phải tục tiểu bằng hành động. tôi cũng thích chửi thề. lâu lâu, bực bội, tôi cũng muốn chửi ông chồng mình, gào một câu fuck you asshole cho nó đã, nhưng cái ông chồng người Việt fab này của tôi rất nhạy cảm với những lời nói tục, hắn nghe thế sẽ bị tổn thương nặng nề rồi là trách móc rĩ máu đớn đau. and then i just want to say, oh fucking a, just get over it already.

ngồi quán nhậu thật vui, nhưng cũng có cảm giác tội lỗi, vì đang bỏ con ở nhà với ngoại. đám bạn còn đang định lang thang thành phố nhảy múa, cũng là việc vui, nhưng mình còn con cái, đi lâu thì nhớ chúng, khiếp. chứng tỏ rằng mình đã chửng chạc hơn chăng, biết đến trách nhiệm và priority? chắc không. vì con nít, khi bạn đã có chúng, thì bạn làm gì cũng sẽ nhớ nhung tới chúng, sự nhớ nhung tự nhiên như hơi thở, chả có thể gọi là ý thức trách nhiệm hay trưởng thành. vì tôi thấy từ ngày có con tôi cũng y như cũ, có trưởng thành hơn bao nhiêu đâu. họa may là không còn bất cần như trước, nhưng đó không liên quan đến việc có con.

mỗi tối khi đi ngủ tôi phải nằm chung, ôm ấp hun hít nắm tay bóp chân mary mới chịu ngủ. henry thì đòi ba--sớm hơm thì nằm với mẹ nhưng đến khi híp mắt thì phải qua bên phía ba nằm. tôi và mary là một cặp. cứ lên giường là hát hò, abcdefg, rồi thì i love you you love me, rồi thì kìa con bướm vàng, rồi thì frere jacques frere jacques, rồi thì twinkle twinkle little star. sau đó là ôm ấp, hôn hít, i love you mary i love you mommy. kết thúc là một người ngủ một bên, nhưng tay chân phải đụng nhau ở một nơi nào đó. cho nên cái giây phút khoái trá nhất của tôi là lúc trước khi ngủ. nhiều lúc sáng thức giậy cũng làm tôi nghiền. như những lúc không phải dậy sớm đi học, được nằm nướn cùng với con, mary ngủ đã rồi thì nheo nheo mở mắt, 'morny mommy. hôm kia vì thức khuya nên tôi không dậy sớm được, con mở mắt khe kẻ morny mommy mà tôi còn lim dim, nghe mary nó nói, go sleep mommy, go sleep. hạnh phúc chưa. tim còn đâu chổ để mà than thở.

nãy giờ đã uống hết 2 ly nước lạnh, đi đái hết 3 lần, chắc alcohol ra hết rồi. ngồi ngay mái lạnh cũng thuận tiện cho việc giã say.

2 comments:

  1. haha, đi đái 3 lần. that is so raw!!!

    anyway, you can't be stupid so don't ever think that.

    ReplyDelete
  2. Hehe. Uống margaritas mà đi đái 3 lần thì sạch sẽ rồi còn đâu

    ReplyDelete