vào một ngày nhất định
say! nó tự hỏi,
sao tôi dễ buôn lời
với người lạ, vung chữ
như vung những giấc mơ vụn
còn q,
chỉ còn sự câm lặng
rưng rứt, xa xăm .
tình yêu đó
đã mất thật rồi sao?
thật ra thì nó
không phải là tình yêu đâu,
bạn ạ. tôi muốn nói,
nó chính sát không
phải là tình yêu,
không-- họa may nó là
một cơn say hóa đá,
là ngộ nhận giữa khát vọng và tiếng
ve sầu, là một cách hư từ
phóng đãng, bung móng ngựa
đạp vỡ bầu trời (bạn
là bầu trời, tôi
là móng ngựa, hay chính tôi
mới là bầu trời, bạn là móng ngựa).
ý tôi muốn nói, tình yêu của bạn
toàn những cuộc chơi
từ bạt mạng, cách bạn buôn lời
dễ làm người ta say.
No comments:
Post a Comment