Tuesday, July 28, 2009

Kẻ lạ mặt tiếp

Hello again!

Hôm nay trời đẹp thật bạn nhỉ? Tôi chưa từng thấy bầu trời nào đỏ như bầu trời ở đây, một màu đỏ nhìn rạo rực nhưng tìm ngắt, như thể bầu trời đã bị bể động mạch ở một nơi xa nào đó và máu loãn đang dần đọng lại. Hình ảnh này tôi đã thấy qua trong bồn tắm. Lần ấy tôi tự cắt cổ tay mình, không phải tự tử đâu bạn ạ, tuy mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng lúc đó tôi thật sự chỉ muốn xem máu mình chảy trong nước như thế nào thôi, nó thu hút tôi như tất cả những mô hình khác trong thiên nhiên. Mấy hôm trước một người bạn có nói với tôi rằng Chúa là một nhà toán học. Tôi cũng nghĩ vậy, vì lần nào máu cũng chảy cùng một mẫu hình bạn ạ.

Tôi rất vui bạn lại đến thăm tôi. Tiếng Việt của tôi có tệ lắm không? Tôi rời VN từ lâu lắm rồi, lúc tôi mới 8, 9 tuổi gì ấy, tôi cũng không nhớ rõ, và lúc nhỏ chỉ học được đến lớp 2 thì phải nghỉ học nên văn phạm tôi dở lắm, chính tả sai tùm lum thôi. Cũng mai là ba tôi còn có một quyển dạy tiếng Anh và ngày nào ba cũng bắt tôi chép từng chử nên bây giờ mới biết được một vài từ. Bạn không ngại cái tiếng Việt ngố của tôi chứ? Nó không làm bạn khó chịu? Tôi mừng. Tôi cũng muốn được khoe với bạn là ngoài cái tiếng Việt trẻ con và nửa vời của tôi thì tôi có rất nhiều thứ khác làm người ta khó chịu, như vậy mới cá tính và thú vị. Tôi muốn nói, này bạn, bạn biết không, khi tôi già đi, mấy đứa cháu của tôi sẽ kể với các bạn chúng rằng chúng có một bà cô khùng khùng, cô độc nhưng rất nghệ sĩ và cá tính. Khi chúng nhớ đến tôi, chúng sẽ nhớ tôi mặc quần vải thô và một cái áo len mỏng đen, và tôi đang đeo một sợi dây trân châu màu xám tro dài đến rốn. Tóc thì tôi bới, và tôi thích đi dép. Nhưng sự thật thì tôi không có thứ gì làm người khác khó chịu. Tôi rất dễ dãi, ai muốn làm gì thì làm, tôi không bao giờ lên tiếng phàn nàn ai hay la mắng ai. Không phải vì tôi không muốn làm, nhưng vì tôi làm không được. Tôi như đôi dép này nè bạn, ai muốn xỏ vào thì xỏ, ai muốn mang thì tôi đưa người ấy đến nơi người ấy muốn đi, xong rồi thì cởi tôi ra và xếp tôi vào một góc hay vứt tôi lang thang ngoài cửa cũng được. Có lẽ vì vậy tôi thích đi dép. Tôi có khả năng làm người ta thoải mái, dễ chịu. Dễ chịu đến người ta không còn cần nhìn thấy tôi. Tôi có ca hát hay la hét người ta cũng chả ai nói tới, không ai dòm ngó. Chắc vì tôi dễ chịu với họ nên họ dễ chịu với tôi.

Mà tôi cũng không biết sao tôi lại thích nói chuyện với bạn bằng tiếng Việt, khi tiếng Việt của mình dỡ như vậy. Có lẽ vì tiếng Việt là một gần gủi lạ mặt, như bạn. Lúc trước tôi có nói với một người bạn rằng tiếng Việt là tiếng của sự thân mật, của tình yêu, của những lúc làm tình. Nhưng nghĩ lại thì không đúng, vì lúc làm tình tôi có rên rĩ bằng tiếng Việt bao giờ. Lúc tôi khoái cảm thì là tiếng gì đó nó không phải tiếng Việt hay tiếng Anh, như là một thứ tiếng nguyên thủy nào ấy, trước khi loài người được ban cho chữ nghĩa.

Bạn này, bỗng dưng tôi buồn ngủ quá, bạn cho tôi ly cà phê được không? Tôi sẽ kể chuyện tiếp cho bạn nghe nhé, về những người bạn chung phòng của tôi.

6 comments:

  1. Hi, nếu bạn thấy cần một nhân viên chữa lỗi chính tả thì chị So xin tình nguyện nhé, nhưng chị lại thấy những lỗi chính tả ấy đâm ra duyên duyên qua lối viết của bạn :)) đọc vẫn hiểu như thường mà ;)

    ReplyDelete
  2. Tôi phải thú nhận là tôi không ngớt tò mò về bạn. Không biết bạn có viết văn không? Tôi nghĩ nếu bạn viết văn bạn sẽ có nguy cơ trở thành nhà văn xuất sắc. Thật đấy!

    ReplyDelete
  3. Come on, your vietnamese is fine.

    "khi tôi già đi, mấy đứa cháu của tôi sẽ kể với các bạn chúng rằng chúng có một bà cô khùng khùng và cô độc..."--- và có thể chúng sẽ nghêu ngao bài này http://listen.grooveshark.com/#/song/Sad_Eyed_Lady_Of_The_Lowlands/21083995

    ReplyDelete
  4. wow, hôm nay nhà đông khách quá! :)

    Chi So ơi, không cần chữa lỗi chính tả đâu chị--chị hiểu là được rồi! :)) Thời giờ quý báu, để dành cho comment, chị nhé. hìhì..

    Anh Goldmund: hân hạnh anh ghé thăm! viết cho vui thôi anh ạ (một cách để em sống thực, hỉ) chứ thứ em viết chỉ có "văn" vào thùng rác hehe.. vã lại, "nguy cơ" nghĩa là nguy hiểm phải không, mà em thì nhát cú đế, việc gì có nguy cơ nguy hiểm thì em không làm đâu ạ. :)

    Cill: thanks for the song! it's lovely! bạn có xem qua phim documentary/biography của bob dylan chưa? i love it!

    ReplyDelete
  5. Cả I'm not there (fiction, của đạo diễn Todd Haynes) về Bob Dylan cũng hay lắm. :) Cảm ơn chị So giới thiệu bạn qt cho em. Chào qt. Rất vui được thăm nhà bạn :)

    ReplyDelete
  6. Dear L'amante: Welcome! Cám ơn bạn ghé thăm. Mong bạn ghé thăm hoài hoài!

    will see if the library has I'm not there; will check it out if does. :)

    Hôm nay em lại có thêm một bạn mới, cám ơn chị So rất rất nhiều!

    ReplyDelete