Saturday, January 8, 2011

nói đến việc hẹn hò

Vào một buổi chiều thứ 7 vừa lạnh vừa âm u vừa buồn bả như thế này (buồn vì mới đứng lên cân thấy mình đã nặng hơn mấy pounds cho cuộc đời, số 7 số 8 rồi mình ơi), người ta (tức là tôi) chỉ muốn nhai goldfish và uống bia.  nói chuyện với thằng bạn, nghe nó kể chuyện tán gái, hỏi ý kiến ý cò, tao thấy được đó, một buổi đi xem triễn lãm nhiếp ảnh rồi ăn tối, vui đó, chúc mày một buổi tối vui vẻ, chúc mày tối nay được liếm môi của kẻ khác, và hơn thế nữa, nếu mày may mắn.  chúc mày may mắn. 

nói chuyện với nó xong, không cưỡng được ý nghĩ ước gì có người cùng với mình đi xem triễn lãm nhiếp ảnh rồi ăn tối.  để nhớ xem quá khứ hẹn hò của mình như thế nào.

lần đầu tiên chúng tôi hẹn hò với nhau, hắn đã dẫn tôi đi bộ lên đồi.  đi được đâu nửa tiếng thì tôi nói tôi nóng, và tôi cởi cái áo đang khoác bên ngoài; áo trong thì mong manh và e ấp.  tôi quay sang hắn nói, tôi nói cho bạn biết trước nhé, tôi cởi áo vì tôi nóng, chứ không phải vì muốn cám dỗ bạn.  nhưng tôi biết hắn đang lén nhìn làn da trắng nỏn giữa bầu ngực của tôi.  tất nhiên là tôi đang nói láo.  tất nhiên là tôi đang cố tình cám dỗ hắn.

một buổi ăn tối tại nhà hàng tàu.  chúng tôi đã quen nhau được vài tuần.hắn ngồi im chảng nói gì.  tôi thì nói chuyện trên trời dưới đất.  bất chợt hắn thở dài, một hơi thở dài khó chịu, làm tôi mất hứng và muốn đấm vào mặt hắn.  tôi hỏi hắn, sao vậy?  hắn trả lời, chán quá.  tôi nuốt cơn tức giận, hỏi hắn, chán gì?  hắn bảo, chán những cuộc nói chuyện không đâu vào đâu.  tôi cười rạng rỡ, hỏi, vậy muốn nói chuyện gì?  hắn nói, Edward Said, chúng ta có thể nói về Edward Said.  trong đầu tôi lúc đó thật ghét hắn, không biết hắn có thấy ra được cái tính hài hước của tình hình lúc đó hay không, nhưng không hiểu sao tôi cũng ừ, thì nói chuyện về Edward Said, tuy thật sự tôi đang muốn nói, Fuck Edward Said, and Fuck You. 

một lần tôi đi xem kịch.  đó là vào một buổi tối trong mát của berkeley.  kịch bản là endgame của beckett.  xem diễn xong tôi ra về với trạng thái vô cùng phấn khởi, như vũ trụ này đã hé mở một bí mật của nó cho tôi.  lần đó tôi đi một mình.

một lần tôi đi uống cà phê rồi ăn tối.  sau đó chúng tôi về căn hộ một phòng của hắn để làm tình.  căn phòng bề bộn, dơ như khỉ ở.  khi làm tình hắn đổ mồ hôi như tắm.  một giọt mồ hôi rơi vào miệng tôi, mằn mặn.  tôi không thích vị mặn của mồ hôi hắn, nó mặn chát, không đầm và nhẹ như những người đàn ông khác.  nếm được vị mồ hôi của hắn, tôi biết ngay hắn chỉ có thể làm người tình qua đêm.

nghĩ lại thì phần đông những cuộc tình của tôi có ít phần hẹn hò, nếu có cũng chỉ là loại bình thường, dễ quên.

có một lần hẹn hò vĩ đại.

đó là vào một buổi tối mùa thu.  sau khi đã ăn chiều và ngồi ở quán bar uống vài chai, chúng tôi dẫn nhau ra bờ hồ hóng gió.  buổi tối trong vắt nhưng gió nhiều và lạnh.  mặt trăng to đùng lơ lững trước mặt.  chúng tôi ôm nhau cho đỡ lạnh, ngồi nghe gió thổi ù ù bên tai, không có đứa nào lên tiếng, không muốn quấy rối sự yên tịnh tình cờ tìm được ấy.  đến khuya khi lạnh quá không còn ngồi được nữa thì hắn cỏng tôi ra về.  bao nhiêu đó là đủ.


 

 

4 comments:

  1. viva Edward Said, viva cuộc hẹn hò vĩ đại, truly great!

    ReplyDelete
  2. Mình đến phải đọc Edward Said mất thôi, hóa ra có ích trong hẹn hò như thế:D

    ReplyDelete