tôi thấy em
băng phố, áo da em kéo dấu đôi môi
khô cả cuộc đời em đẩy trước
mặt ủ dưới tấm chăn bông, em đẩy,
vỗ về đường phố còn ngủ say.
tôi thấy em
ngồi hóng gió mùa đông,
đóng cơn cuồng nộ thành băng đá,
mai nắng ấm đá chảy thành sông.
tôi thấy em
gạch ô trên những tờ giấy cũ,
gạch vẻ chân dung em
chỉ sợ nó bỏ đi
em còn lại.
tôi thấy em
điên cơn điên của ngày buồn
ngày trôi như xác
chết ngửa mặt trời
vẫn còn chờ một nụ hôn
(phải nổi trôi thôi, vì dưới đáy sông chỉ có sự đơn côi buồn tẻ).
*"Tôi thấy em trong tiền kiếp, với cọng buồn cỏ khô" (Trịnh Công Sơn)
No comments:
Post a Comment