Nhiều đêm tình tôi nhảo như cao su chảy,
lộp độp từng miếng thịt rơi lộp độp, tôi nằm ngửa mà nhìn.
Tôi muốn khóc, muốn hét, muốn khàn khàn kể lể rằng,
Kỳ lạ thay khi nhắm mắt không nhìn vào bóng tối, tôi lại sợ,
Nhưng mở mắt nhìn thì từ đâu dội về thứ bình an buồn thảm vô cùng.
Sao tôi không thể thống nhất với bản thân.
Nó cứ rơi xuống từng mảng.
Từ trên trần nhà nó rơi.
Từ bức tường nó rơi.
Từ khung cửa sổ, lò sưởi nó rơi.
Như máu nhỏ giọt từ một trái tim lũng.
Tim tôi yếu đuối.
Nó cần nghỉ ngơi.
Có điều, tôi vẫn muốn khơi chuyện vì tình.
Tất cả vì tình.
No comments:
Post a Comment