Để trả lời câu hỏi của em, tại sao chị đọc thơ (chi vớ vẩn):
Chị đọc thơ vì chị lười. Tiểu thuyết thì quá dài; truyện ngắn cũng nhiều chữ . kiểu nào cũng mòn tay mỏi mắt.
Chị đọc thơ vì chúng ta lớn lên nghe nhạc sến, thành ra chị sến sền sệt.
(Frere Jaques, frere Jaques, dormez-vous? dormez-vous? Em có thể tìm được bài hát này trong tập truyện của Edwidge Danticat, nhà văn từ Haiti . Người đàn bà trong truyện nhất định là chị em sinh đôi của má chúng ta, cùng một ngôi sao chổi.)
Chị đọc thơ vì chị muốn giử lại những mảnh vụn .
Chị đọc thơ vì mỗi ngày chị thích chỉ một chữ. Hôm nay là tình yêu . Hôm qua là cái đầu . Hôm kia là bóng . Hôm kia nữa là có . Trước đó là trống.
Chị đọc thơ vì sự sống chỉ có trên đầu ngón tay .
Chị đọc thơ trên những vận chuyển bất động.
Chị đọc thơ vì chị khùng.
Chị đọc thơ vì chị nghi hoặc, không biết kinh nghiệm của chị có phải là của chị, ký ức có phải là của chị, quá khứ có phải là của chị, có, là, của, chị, của, em ?
Vì chị không muốn bỏ lại em.
Chị đọc thơ vì chị cần . Chị lúc nào cũng cần, lúc nào cũng thèm, lúc nào cũng muốn. Vì chị thiếu, làm thơ không làm được thứ gì khác
Vì da chị dầy; chị thèm được xé mình ra để nhẹ như bụi .
Vì không chỉ nhớ mà còn phải nhớ những lúc mình đang quên .
Vì thơ là thơ không quan hệ gì đến chị.
Vì chị không biết mình có quan hệ gì .
Vì chị không có quan hệ gì.
Vì chị không quên được gọng kính đen, bộ đồ đỏ, và con chuột bạch .
Vì chị không quên được những gương mặt,
thế thôi.
2.19.2010
That sounds weekend:)
ReplyDeleteĐổi tên blog của anh thành Vu Pundit đi, Aristotle sounds phạm húy quá.
dạ, ok ạ. :)
ReplyDelete